Nội dung Downfall (phim 2004)

Bộ phim bắt đầu với cuộc sống thực tại của Traudl Junge khi bà bày tỏ cảm giác xấu hổ khi lúc trẻ ngưỡng mộ Hitler. Vào tháng 11 năm 1942, một nhóm các thư ký người Đức được hộ tống đến văn phòng của Hitler tại Hang Sói ở Rastenburg, Đông Phổ. Hitler chọn Traudl Humps là một trong các thư ký riêng của mình.

Hai năm rưỡi sau, vào ngày 20 tháng 4 năm 1945 (ngày sinh nhật thứ 56 của Hitler), ở giữa trận chiến Berlin, Tổng thư ký Traudl Humps (sau khi kết hôn là Traudl Junge) được đánh thức trong boongke của Quốc trưởng bởi âm thanh của pháo binh Liên Xô. Sau đó, tướng Wilhelm Burgdorf và Karl Koller xác nhận Hitler một điều ngạc nhiên là Hồng quân chỉ còn cách trung tâm thành phố 12 km. Tại buổi sinh nhật của Hitler, Thống chế SS Heinrich Himmler và trợ thủ SS Hermann Fegelein cầu xin ông rời khỏi thành phố. Thay vào đó, Hitler tuyên bố "Tôi sẽ đánh bại họ ở Berlin, hoặc phải đối mặt với sự sụp đổ của tôi." Himmler rời Berlin với ý định đàm phán các điều kiện đầu hàng với các nước Đồng minh phương Tây mà không cho Quốc trưởng biết.

Trong một nơi khác của thành phố, một nhóm các thiếu sinh quân Hitler tiếp tục xây dựng hệ thống phòng thủ cho Berlin. Peter, một cậu bé trong nhóm, được thúc đẩy bởi cha cậu rời khỏi thành phố. Peter không vâng lời cha và sau đó đơn vị của cậu là một phần trong nhóm được trao tặng huân chương Thập Tự Sắt từ Hitler. Quốc trưởng nói với Peter, "Tôi ước các tướng của tôi cũng dũng cảm giống cháu."Giáo sư Ernst-Günther Schenck được lệnh sơ tán Berlin như là một phần của chiến dịch Clausewitz. Schenck thuyết phục một vị tướng SS cho ông ở lại để chữa trị cho những người bị thương và chết đói. Schenck theo lệnh của Thiếu tướng Wilhelm Mohnke mang những dụng cụ sơ cứu cho các tướng của Đế chế Thứ Ba. Sau khi vào một bệnh viện bỏ hoang, Schenck tìm thấy dưới hầm xác chết chất đống và bệnh nhân bị bỏ rơi. Lúc đến đưa các vật dụng sơ cứu, ông không ngăn cản thành công một nhóm sĩ quan SS đang hành quyết những người dân già bỏ chạy. Trong khi đó, Hitler đang thảo luận với Bộ trưởng Bộ vũ khí, Albert Speer. Speer xin hãy rũ lòng thương xót cho người dân Đức, nhưng Hitler tuyên bố họ là lũ hèn nhát và không xứng đáng tồn tại trên đời này. Eva Braun bỏ qua lời cầu xin của Fegelein rời Berlin và tổ chức một bữa tiệc cho các tướng trên Chancellery Reich, nhưng đạn pháo từ phía Liên Xô đã kết thúc nó sớm.

Ngày hôm sau, Tướng Helmuth Weidling nhầm lẫn nên đã cho lệnh rút quân về phía Tây và thực thi việc đến boongke. Weidling tự giải thích với Burgdorf và Hans Krebs, để được chỉ huy Khu vực Quốc phòng Berlin. Trong phòng họp ở boongke, Hitler được báo cáo về tuyến phòng thủ đã tan rã ở Berlin. Vì Alfred Jodl đã nói rằng Steiner không đủ quân mở cuộc phản công nên các kế hoạch không được triển khai. Hitler cho tất cả mọi người ra khỏi phòng họp, trừ Burgdorf, Krebs, Jodl, và Wilhelm Keitel, sau đó ông đã giận dữ la mắng các tướng và quân đội. Hitler cuối cùng cũng thừa nhận chiến tranh đã kết thúc nhưng vẫn ở lại Berlin và tự tử.[3]

Tướng Mohnke nổi cơn thịnh nộ khi nhìn thấy dân quân bị bắn chết và bị giết chết vô nghĩa trên đường phố. Mohnke biết rằng đó là những người dân quân Volkssturm dưới sự chỉ huy của Joseph Goebbels. Mohnke đưa họ ra khỏi làn đạn và trở về Chancellery Reich đối mặt với Goebbels. Trong quá trình tranh luận, Goebbels nói rằng ông không thương hại dân thường, như cách họ đã chọn cho số phận của họ. Hitler, Braun, Traudl, và Gerda Christian thảo luận về các cách khác nhau để tự tử trong khi Krebs, Burgdorf, và các tướng khác say rượu. Hitler đưa Christian và Junge mỗi người một viên xyanua. Eva Braun và Magda Goebbels gửi thư tạm biệt: Braun gửi cho chị gái và Goebbels cho đứa con trai đã lớn, Harald Quandt. Trên đường phố Berlin, những người lính trẻ đang bị tiêu diệt bởi quân lính Liên Xô.

Hitler, với nước Đức đã thua cuộc, mất ý thức về thực tại. Thống chế Keitel được lệnh tìm Đô đốc Karl Doenitz, Hitler tin rằng đang tập họp quân đội ở phía Bắc, và giúp ông đề ra những kế hoạch tấn công nhằm chiếm lại mỏ dầu ở Rumani. Oberscharführer Rochus Misch, chịu trách nhiệm đài phát thanh của Quốc trưởng, nhận được một bức điện từ Thống chế không quân Đức Hermann Göring, yêu cầu chính để nhận được lệnh. Bormann đọc bức điện tín cho Hitler, Göring yêu cầu sự cho phép để trở thành người đứng đầu nước và yêu cầu xác nhận vào lúc 10:00 tối, lúc đó ông sẽ toàn quyền nếu không có phản ứng. Walther Hewel cố gắng biện minh cho hành động của mình nhưng Bormann và Goebbels tuyên bố hành động của Göring là tội phản quốc, Hitler lệnh bắt giữ Goering và bãi bỏ chức vụ của ông. Riêng, Speer, thúc giục Hitler lần cuối cùng nhằm ngăn chặn những lệnh tiêu thổ, nhưng Hitler phớt lờ. Speer thú nhận với Hitler rằng ông không bao giờ thực hiện các kế hoạch và trực tiếp bãi bỏ các lệnh của Hitler bằng cách bí mật chỉ đạo các tướng trong khu vực phản lệnh của Hitler. Hitler rõ ràng bị kích động do các tin báo nhưng không phạt Speer và ông được phép rời khỏi thành phố.

Hitler triệu Tướng Robert Ritter von Greim và người tình của ông, Hanna Reitsch, đến hầm. Quốc trưởng bổ nhiệm von Greim làm Tổng tư lệnh Không quân và cần xây dựng nó lại. Trong bữa ăn tối, Hitler đã nhận được một báo cáo nói rằng Himmler đã cố gắng thương lượng một thoả thuận hoà bình với các nước Đồng minh phương Tây. Bị phản bổi bởi người mà ông tin cậy nhất, Hilter đã nổi giận kinh thiên nhất từ trước đến nay. Ông ra lệnh cho von Greim và Reitsch rời Berlin, nói với Dönitz, người đang chuẩn bị một cuộc tấn công gọng kìm với Thống chế Albert Kesselring, và phải đảm bảo Himmler bị trừng phạt. Hitler còn chắc chắn với von Greim sẽ có nhiều máy bay phản lực trong kho dự trữ (thực tế không tồn tại). Reichsphysician SS Ernst-Robert Grawitz, người đứng đầu Hội chữ Thập Đỏ Đức và chịu trách nhiệm các thí nghiệm y học trên người, yêu cầu rằng ông được phép rời khỏi Berlin vì sợ bị trừng phạt chống lại ông và gia đình của mình. Hitler từ chối yêu cầu của ông, bảo đảm ông không có gì phải xấu hổ và thế hệ tương lai sẽ "cảm ơn ông" cho nghiên cứu y tế của mình. Grawitz trở về căn hộ và giết chết cả gia đình bằng cách tự sát bằng lựu đạn trong bữa ăn tối.

Hitler muốn nói chuyện với Fegelein về sự phản bội của Himmler, nhưng không tìm thấy Fegelein. Hitler ngay lập tức nghi ngờ Fegelein, với một số bằng chứng cho thấy ông đã trốn khỏi boongke và có kế hoạch trốn khỏi đất nước. Hitler yêu cầu phải tìm thấy Fegelein và ông phải bị tra vấn. Một đội RSD bắt Fegelein tại nhà của ông. Bất chắp lời cầu xin từ Eva Braun hãy tha mạng cho Fegelein (Fegelein là anh rể của Braun), Hitler vẫn tuyên bố Fegelein là kẻ đào ngũ phản bội. Ngay sau đó Fegelein bị xử bắn bởi Peter Högl. Weidling báo cáo không thể bảo vệ cánh trái và hỗ trợ của không quân không thể thực hiện được. Mohnke báo cáo rằng Hồng quân đang cách Chancellery Reich từ 300 đến 400 mét và lực lượng bảo vệ chỉ cầm chân họ nhiều nhất là khoảng một đến hai ngày. Hitler bác bỏ bản báo cáo và cam đoan quân đoàn 12 của Tướng Walther Wenck sẽ cứu họ. Sau khi Hitler rời khỏi phòng hội nghị, Weidling hỏi các tướng lĩnh khác Wenck thật sự không thể tấn công, tất cả đều đồng ý nhưng họ không muốn đầu hàng.

Ngày hôm sau, Hitler cho lập di chúc cuối cùng và chứng minh cho thư ký riêng của mình, Traudl Junge, trước khi kết hôn với Eva Braun. Hitler ra lệnh cho Joseph Goebbels rời khỏi Berlin nhưng Goebbels bác bỏ mệnh lệnh, có ý chết cùng Hitler. Khi trợ thủ của Hitler Otto Günsche cuối cùng cũng đem lời trả lời của Keitel rằng Wenck không thể mở cuộc phản công ở Berlin, Hitler vẫn nói sẽ không bao giờ đầu hàng. Ông cũng cấm các tướng lĩnh đầu hàng. Hitler sau đó ra lệnh cho Günsche thiêu sát của ông và của Eva Braun. Tiến sĩ Schenck, Tiến sĩ Werner Haase, và y tá Erna Flegel được triệu đến boongke của Hitler và đích thân ông cảm ơn vì đóng góp của họ với công tác y tế. Tiến sĩ Haase giải thích cho Hitler phương pháp tốt nhất để tự sát cũng như việc hạ thủ con chó Blondi của Quốc trưởng, Tiến sĩ Schenck đã chứng kiến cảnh này. Braun trìu mến đưa cho Junge áo lông đắc nhất của mình và bắt Junge hứa phải chạy trốn khỏi hầm. Hitler ăn bữa ăn cuối cùng trong đời trong im lặng với Constanze Manziarly và thư ký của ông. Quốc trưởng tạm biệt các nhân vật trong boongke, trao cho Magda huy hiệu Golden Party Badge #1, và sau đi vào phòng với Eva Braun. Magda điên cuồng với ý nghĩ không còn Hitler và khả năng giết con mình, Magda cầu xin Hitler hãy thay đổi ý định. Ông phát biểu, "Ngày mai, hàng triệu người sẽ nguyền rủa tôi, nhưng số phận đã định."

Adolf và Eva Hitler lui vào phòng riêng của họ rồi tự tử. Thi thể của họ thông qua lối thoát hiểm ra ngoài vườn Chancellery Reich. Ở đó xác chết được tưới xăng trong một cái hố nhỏ. Từ lối vào hầm, một số tay sai trung thành chào theo kiểu của Đức Quốc xã trước ngọn lửa đang bốc cháy. Sau đó, Tướng Krebs cố gắng liên lạc với bên Liên Xô để đàm phán hoà bình với Vasily Chuikov. Chuikov chỉ đàm phán nếu Đức chịu đầu hàng vô điều kiện, Krebs không chấp nhận và về trắng tay.

Không chấp nhận một thế giới không có chủ nghĩa quốc xã, Magda đầu đọc sáu đứa con của mình trong khi chồng bà chờ bên ngoài. Sau đó vợ chồng Goebbels đến vườn Chancellery Reich, tại đây Joseph bắn vợ và rồi tự tử. Một nhóm SS cầm xăng nhanh chóng tiến lại hai xác chết vợ chồng để hoả táng. Những người còn lại trong boongke quyết định phải trốn thoát khỏi vòng quay của Liên Xô. Krebs và Burgdorf tự tử những người còn lại đều ra ngoài. Nhiều người trong số những người cố gắng trốn thoát thì bị giết hoặc tự tử. Weidling thông báo với toàn dân Berlin là Quốc trưởng đã tự tử và ông kêu gọi hãy ngừng bắn với Trung tướng Vasily Chuikov.

Trong khi đó, Schenck và Hewel ở lại với Mohnke và đội quân SS của ông, Monhke đang thảo luận những việc cần làm khi Hồng quân tiến đến. Schenck cố gắng lay chuyển Hewel, người đã hứa với Hitler là sẽ tự tử khi Liên Xô đến. Khi nghe được Đức đã đầu hàng, Hewel và một số sĩ quan SS đã tự tử làm tinh thần của Schenck vụn vỡ. Trên đường phố, Peter thấy các chiến sĩ của mình đã hy sinh hoặc chết. Peter đi vào một căn hộ gần đó và tìm thấy cha mẹ mình đã bị hành hình.

Trong sự hỗn loạn khi thành phố sụp đổ, Traudl Junge và Peter gặp nhau trong một khu vực quân Đức đầu hàng còn Hồng quân thì đang nhảy múa khi biết chiến tranh đã chấm dứt và đối thủ đã thua cuộc. Mohnke khuyên đừng nhìn vào mắt của họ, Junge và Peter nắm tay nhau đối mặt với Hồng quân và thoát ra ngoài được.

Tiến lên phía trước, Traudl bắt gặp ánh mắt của một người lính Hồng quân say xỉn và có vẻ như cô sẽ bị ép vào vòng tròn của một đám đàn ông ghê tởm. Peter kéo tay Traudl và họ đi nhanh hơn. Tại chân cầu, Peter tìm được một cái xe đạp và cả hai nhanh chóng đạp xe đi qua Berlin với nhau. Số phận của các nhân vật được nói đến thông qua đoạn cuối và hình ảnh Traudl Junge thực sự khi già xuất hiện kết thúc bộ phim.